Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2009

Những mùa giáng sinh

Viết cho A2 với những mùa giáng sinh trong đời được làm con của má.

Hồi đó nhà nghèo má đi xin áo cho con
những chiếc áo cũ má sửa lại cho vừa cho vặn
con mặc vào cảm thấy quê quê
áo của người con mặc đâu quen
áo như người sao con không có
má lặng thinh con thêm bực mình
muốn đi học con đành nhận lấy
chiếc áo trắng rồi cũng thành thân thuộc
có những lúc chiếc áo ấy ố vàng
vàng vì cũ và vàng vì mồ hôi con bệnh
má giặt kỹ tẩy cho trắng lại
những chiếc áo đúng hơn là một
đã theo con suốt mấy cuộc hải hành.


Những dặm đường má mở cho con qua
có những chiếc áo vá ngả màu cháo màu bùn
con tự hào vì được làm “khố chuối Trần Minh”
tên khố chuối bạn bè gọi lúc nào không rõ
nhưng con biết má vô cùng xấu hổ
với các cô vì chiếc áo con mặc đến trường
chiếc áo ấy má vá đụp vá chằng
chiếc áo ấy dầy lên vì những miếng vá
chiếc áo ấy nặng lên vì những miếng vá
mắt má vàng lên theo những miếng vá
lưng má còng đội những miếng vá lên cao
những miếng vá má lấp vào chỗ rách
học trò nghèo phải cố gắng con ơi.


Chiều cuối năm, hai má con hì hục
chợ Bến Thành cứ bước loanh quanh
chân rệu rã mà chưa mua được áo
má nhẹ nhàng sao con khó quá
mua lẹ đi còn kịp trở về
con dỗi hờn thôi không mua nữa
áo con mặc, sao má cứ nói hoài
để rồi khi con tìm được chiếc áo
má trả tiền bằng … cả đống mồ hôi
những giọt to … tờ giấy bạc đỏ lòm
những giọt nhỏ…. tờ giấy bạc xanh mét
những giọt chưa kịp rịn … những đồng nhôm xấu xí
má mỏi nhừ cà nhắc bước đi.

Con chở má trên chiếc xe đạp cọc cà cọc cạch
về nhanh thôi có áo mới mặc rồi
má mỉm cười hạnh phúc với cái chân đau
giọng năn nỉ hãy ghé vào quán phở
ăn một chút cho má vui lòng
má có tiền mới biểu con ăn
con ơ thờ trước mùi thơm rau quế
chỉ hi hí đòi thêm tiền mua sách vở
sách đọc hoài, thân còm cõi yếu đau
ăn chút đi con khỏe má mừng .


Chiều đông chí ba ngậm ngùi làm hang đá
những trái châu chen lẫn hộp quà
cây thông này năm ấy má vừa mua
tuyết rơi kín Bết-lê-hem lạnh lẽo
tiếng chuông cầu đêm thánh ngân vang
chiếc áo trắng mùa nô-en con lại mặc
rề-vi-dông bàn bốn chỗ vắng một người
giáng sinh buồn nhớ tiếng má ngày xưa.


13 nhận xét:

  1. Con thật ngốc thầy ơi!
    Con iu thầy!

    Trả lờiXóa
  2. Tdner: con là ai sao thầy biết. Hồi xưa, thầy cũng ngốc như con.

    Trả lờiXóa
  3. con nghĩ là thầy biết mà có điều thầy ko muốn nói thôi.

    thầy mà ngốc,thì cũng ko ngốc như con đâu.

    con iu thầy!

    Trả lờiXóa
  4. tdner: Có 3,4 đứa lúc nào cũng bô bô: con iu thầy! thì làm sao biết đc.

    Trả lờiXóa
  5. thầy ơi bài hát này hay wá!cảm ơn thầy lắm lắm!

    Trả lờiXóa
  6. có phải là thầy ko hay là mạo danh đó?

    sao thầy ko đăng nhập?

    còn phải nói!Thầy tui mà,chọn bài hát hay wá xá!

    con iu thầy!

    Trả lờiXóa
  7. tui đó. hồi nãy mới mở máy nên chưa đăng nhập.
    mấy người nặc danh mà bảo tui mạo danh hử? Tui có để lại tdner mà

    Trả lờiXóa
  8. COn iu thầy ln, héhé :)). Cảm ơn thầy nhìu lắm, :x

    Trả lờiXóa
  9. Đứa nào kêu thầy ơi lúc 18:27 vậy? Đang bị ăn đòn hả? Tội con quá! Hồi chiều tui có xin nhưng phụ huynh nói đánh cho nó chừa cái tội bảo DeJinh năn nỉ hộ!
    - Con Méc được ba mẹ thưởng hả? Nhớ chia nha!

    Trả lờiXóa
  10. Đâu có đâu thầy, hihi, ba mẹ con k thưởng mấy cái này mà lúc nào cũng đòi dc điểm cao. hic, tủi thân :(
    Con cảm thầy vì tất cả đó! hihi,con k bít fải nói j` hơn. IU thầy lắm :)

    Trả lờiXóa
  11. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  12. da Thay oi , con nhan ra con da rat sai khi tung nghi rang con yeu Me du nhieu.
    con chi biet noi la con kinh mong Thay luon khoe manh va hanh phuc.
    Ngoc Nguyen.

    Trả lờiXóa