Chiều nay, nhà hát kịch Hoàng gia Anh đã đến biểu diễn tại Hội trường lớn trường THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa. Vở nhạc kịch của đoàn đã được công chúng yêu nghệ thuật nhạc kịch nhiệt liệt hưởng ứng. Phóng viên của tờ chuyentrandainghia daily đã có mặt kịp thời để làm một phóng sự ảnh bỏ túi phục vụ quý bạn đọc.
Mới 13h00: Sao chưa thấy ai-đồ của bọn mình cà?
Hai fan kia đội nắng để chờ xin chữ ký của mình ư?
Nhưng nói thiệt, giờ mình chỉ chú ý đến các chàng trai kia thôi. Bốn thằng đực rựa này trông cũng khá bảnh tỏn chứ hả?
Nhưng sao xinh bằng hai em dạ quang nì!
Còn đây chắc là chàng Râu-méo?
Không! Không! Đấy là Don Juan. Còn đây mới là Râu mèo. Nhìn hai cái ria là biết: đểu cáng hơn nhiều.
Ối! Cái gì mà dữ thế Đông Hải Long Vương - Poseidong. À, thì ra ông thần dầu ăn đang quát to: Bọn mày diễn mà khán giả không vỗ tay thì chết với ông! Bà kia vội trả lời: Tui đẹp mà!
Và rồi thì vở nhạc kịch cũng đã công diễn. Nhưng: "Ô hay! Sao nàng lại cốc đầu ta hỡi Juliet!"
Thì tại chàng ngốc quá. Nắm tay đi vòng vòng hoài. Chóng mặt té dập mặt rồi nè!
- Hu hu! Chị ơi cô đào đó có sao không chị?
- Không đâu, con gái bắt đầu yêu hay làm vậy lắm!
Trật tự! Trật tự! Nghe tui hát nè, nói chuyện hoaài!
Nghe rồi cha! Hát lẹ đi, quỳ nãy giờ muốn lọi cái đầu gối hết ràu!
- Ha ha! Giống công chúa đội đèn quá!
- Không phải! Nàng đang khẩn khoản đó: "...con cầu nguyện chúa trên trời, cho con lấy được ... sổ liên lạc về nhà cho mẹ coi.."
- Cũng không phải đâu! Điệu bộ này là bị mẹ Bình Già bắt phạt đó!
Mấy bạn diễn hay quá, coi đã con mắt lun!
Cả nhà đi coi thỏa thuê! Bác đãi các cháu một chầu Pepsi nhé!
Thỏa lòng mong ước rồi! Tụi tui chịu vở này lắm, mai mốt có diễn nhớ gọi tụi tui nha!
Mấy bạn hay quá, mình ngồi dưới này giữ đồ cho sao cũng vui nữa!
Tui mệt quá rồi, vậy mà giờ về còn phải đi học toán nữa đó!
Trời ơi, vậy mà cũng rên nữa! Tui giờ về không ngủ được nữa rồi! Tui đang thổn thức mấy bạn ơi!
Tui Cũng vậy. Tui vui quá mấy bạn ơi! Mấy bạn ơi!
Ơi ơi! Một ..hai ..ba ... xí ... bùm! Bùm!